Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Mắt Biếc là cuốn tiểu thuyết gắn liền với tuổi thơ, với thời học sinh của nhiều người. Và giờ đây, quyển sách ấy của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã được đạo diễn Victor Vũ chuyển thành bộ phim cùng tên. Với sự đầu tư chỉn chu từ khâu tạo dựng bối cảnh đến PR, Mắt Biếc đã gây được ấn tượng tốt trong lòng khán giả yêu phim Việt.

Bạn đang đọc: Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng ít nhiều nghe nói đến tiểu thuyết Mắt Biếc hoặc đã đọc qua rồi nên bài review này sẽ có liệt kê ra một vài chi tiết tiêu biểu nhằm minh họa rõ hơn những vấn đề được nói đến trong bài. Chuyện phim xoay quanh mối tình từ thời học trò của Ngạn và Hà Lan, cho dù trải qua nhiều trắc trở và không biết bao nhiêu là sóng gió nhưng Ngạn vẫn luôn dành trọn con tim cho Hà Lan. Dù hết lòng yêu thương Hà Lan nhưng Ngạn vẫn bị đối xử như một người bạn không hơn không kém, để rồi một ngày kia, khi cô nàng chợt nhận ra mình đã bỏ lỡ những thứ quý giá nhất trong chuyện tình cảm. Kịch bản của phim được viết dựa theo cuốn truyện đó và thực sự đã làm tốt, cực tốt trong khâu truyền tải cảm xúc đến cho khán giả.

Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Poster phim Mắt Biếc

Đạo diễn Victor Vũ đã giao các vai chính trong phim cho 2 gương mặt trẻ, có ngoại hình sáng màn ảnh. Vai Ngạn ngô nghê, nhút nhát nhưng rất si tình được trao cho Trần Nghĩa – chàng trai sinh năm 1993 trước kia học Kinh tế nhưng một ngày nọ đã “ôm cua khét lẹt” sang ngành Điện ảnh. Trước khi tham gia diễn xuất trong Mắt Biếc, Trần Nghĩa từng góp mặt với các tựa phim như Lặng yên dưới vực sâu, Chiều ngang qua phố cũ, Cuộc đời của Yến. Ngoại hình vừa cao vừa gầy là một lợi thế giúp anh chàng này cực kỳ hợp với vai Ngạn. Phần thoại trong phim dù nhiều đoạn chưa được cảm xúc cho lắm nhưng bù lại gương mặt biểu cảm tốt đã khiến khán giả thấy được tình cảm trong lành, tinh khiết mà Ngạn dành cho Hà Lan.

Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Ngạn và Hà Lan trong đồi sim tím mộng mơ

Vai diễn Hà Lan được hóa thân bởi Nguyễn Trúc Anh – một diễn viên trẻ tuổi (sinh năm 1998) từng đóng trong nhiều phim chiếu online. Do không có nhiều kinh nghiệm ở mảng điện ảnh nên đôi khi mình thấy đôi mắt của Hà Lan dù có đẹp nhưng vẫn chưa thể hiện hết được bản chất nhân vật. Điều này rõ nhất ở các phân cảnh cần diễn bi, nếu không có âm nhạc xuất sắc của Phan Mạnh Quỳnh hỗ trợ thì chắc sẽ khó làm khán giả đồng cảm cùng nhân vật. Đỗ Khánh Vân (sinh năm 1995) theo Khen Phim nhận định là có khả năng diễn xuất tốt hơn Trúc Anh ở những cảnh bi thương, ngoại hình cũng hợp với vai Trà Long nữa.

Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Nhân vật Trà Long để lại nhiều ấn tượng về diễn xuất hơn là Hà Lan

Ca khúc chủ đề và cũng là ca khúc vang lên nhiều lần nhất trong phim chính là Có Chàng Trai Viết Lên Cây, bài hát được sáng tác và thể hiện bởi Phan Mạnh Quỳnh. Đoạn đầu phim, Khen Phim có cảm giác như là bài này bị lạm dụng luôn ấy, cảnh vui buồn gì cũng chèn vào được, bù lại là do được phối khác nhau nên nghe không bị chán. Nếu như chỉ sử dụng bài này ở những đoạn như Ngạn và Hà Lan đi dạo trong rừng sim hay lúc Hà Lan lên thành phố thì theo mình sẽ hợp hơn.

Cả bộ phim đưa khán giả trở về với tuổi thơ cùng bối cảnh, âm nhạc, phục trang rất hợp thời. Hình ảnh chiếc xe đạp xuất hiện ở nhiều chỗ nhưng mình ấn tượng nhất khi khán giả có thể thấy được từng dấu vết của thời gian trên chiếc xe ở lúc phim mới vào. Khung cảnh chợ, nhà cửa ở quê và thành phố hay thậm chí những vật dụng đầy hoài niệm như hộp dầu Cao Sao Vàng, tò he, rồi chiếc lon đong gạo đều được chăm chút kỹ, lên phim nhìn là thích, nhìn là thấy như thời gian đang trôi ngược lại thời xưa vậy đó.

Tìm hiểu thêm: Review phim Cô Gái Trên Tàu (The Girl on the Train): hại não, căng thẳng

Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn
Cái cây quen thuộc ở làng Đo Đo trong truyện

Không chỉ hấp dẫn khán giả nhờ những đồ vật và bối cảnh đậm chất xa xưa, Mắt Biếc còn khéo léo lồng ghép các câu thoại hài hước rất duyên, không hề bị lố lăng hay phản cảm. Người xem còn được chứng kiến những màn thả thính không kém phần táo bạo đến từ nhân vật Hồng và Trà Long, công nhận con gái thời xưa cũng không phải dạng vừa đâu.

Rất nhiều phim Việt mắc phải tình trạng hình ảnh giật, mờ nhòe ở cảnh slow motion; còn Mắt Biếc chứng minh mình ở một đẳng cấp khác của sự đầu tư khi cảnh Hà Lan chạy theo đoàn tàu được quay chậm rất mượt dù theo mình thấy chưa mang chất điện ảnh cho lắm. Thật may khi giọng hát của Phan Mạnh Quỳnh vang lên mộc mạc mà chẳng cần nhạc nền đã làm cho người xem bồi hồi khi nhận ra cái cảm giác chúng ta vừa đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng. Âm nhạc còn giúp khán giả cảm nhận được cái buồn bã trong mối tình ấy cho dù màu phim rất tươi sáng, nịnh mắt. Từng tiếng lấy hơi của ca sĩ như là tiếng con tim của Ngạn và Hà Lan đang thổn thức cho mối tình hơn 30 năm của họ vậy.

Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

Vé xem phim Mắt Biếc

Những ai hoài nghi về chất lượng của phim hoàn toàn có thể đến rạp và kiểm chứng mà không lo tốn quá nhiều chi phí vì Khen Phim hiện thấy bên Fim+ có chương trình tặng 100.000 vé xem phim Mắt Biếc tại các cụm rạp của Galaxy Cinema, Lotte Cinema, CGV Cinema khi mua Gói Fim+ Cao Cấp. Các bạn có thể tìm hiểu thêm cách nhận vé tại đây.

Mắt Biếc


Review phim Mắt Biếc: Âm nhạc sâu lắng, màu phim tươi tắn

>>>>>Xem thêm: Review phim Anne – Cô Gái Muôn Mặt (Faces of Anne): Sống ảo nhưng hậu quả thật

9

Nội dung


9.0/10

Diễn viên và diễn xuất


8.0/10

Âm thanh, hình ảnh, kỹ xảo


10.0/10

Ưu

  • Nhạc phim xuất sắc. Cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh và Christopher Wong
  • Bối cảnh đẹp, đầu tư cực tốt
  • Mạch phim tạo được cảm xúc cho khán giả

Nhược

  • Trúc Anh đôi chỗ còn đơ


MUA VÉ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *