Bước Chân An Lạc (Walk With Me) là một bộ phim tài liệu được Max Pugh và Marc J. Francis ghi lại trong suốt 3 năm tại Làng Mai, mô tả đời sống hàng ngày cũng như những chuyến đi của những người tu hành. Bộ phim không hẳn muốn đưa Thiền sư Thích Nhất Hạnh lên làm nhân vật chính, mà thay vào đó, tất cả mọi người ở Làng Mai đều được xuất hiện trước máy quay, kể câu chuyện và cuộc sống tu hành của họ. Xin lưu ý rằng đây không phải là bài review về bộ phim tài liệu Bước Chân An Lạc, thay vào đó, đây chỉ là những nhận xét chủ quan mang tính cá nhân của người viết bài (không tôn giáo).
Nội dung của phim khá lan man, dàn trải và làm cho khán giả khó định hình được xem thông điệp của phim muốn truyền tải là gì. Ví dụ như những bộ phim tài liệu về chiến tranh trên TV sẽ khiến bạn cảm nhận được nỗi đau của chiến tranh sau khi xem xong, thì đáng lẽ Bước Chân An Lạc cũng phải làm tốt nhiệm vụ của nó là làm cho khán giả hiểu hơn về nếp sống của người xuất gia. Nhưng không, bộ phim không không hề đi sâu vào cuộc sống thường nhật của những người tu hành, có chăng đó chỉ là tập hợp một loạt các sinh hoạt của nhiều người được ghép lại với nhau mà thôi. Có thể đối với các vị Phật tử, đây sẽ là bộ phim tài liệu hấp dẫn, tuyệt vời khi được xem cuộc sống thường nhật của các thầy, nhưng với mình thì không. Về những câu giảng của thầy thì đúng là ý nghĩa, nhất là câu chuyện về con chó của cô bé và đám mây.
Bạn đang đọc: Nhận xét về bộ phim tài liệu Bước Chân An Lạc (Walk With Me)
Là một bộ phim tài liệu sử dụng các âm thanh tự nhiên, bộ phim mang lại một cảm giác gần gũi và quen thuộc. Tuy nhiên, chính vì việc chỉ sử dụng những âm thanh tự nhiên lại khiến cho bộ phim trở nên khó nghe ở một số đoạn. Và “tuyệt vời” hơn nữa khi ở những đoạn khó nghe đó, phụ đề chỉ có tiếng Anh. Với những người hiểu tiếng Anh như mình thì không vấn đề gì cả, nhưng với những khán giả khác có khả năng ngoại ngữ hạn chế thì sao? Làm sao họ có thể hiểu hết nội dung phim được? Và sau những đoạn âm thanh “thì thào” đó lại vang lên một giọng đọc khá lớn, khiến không ít khán giả bị giật mình.
Trên đây chỉ là ý kiến cá nhân (của một người không tôn giáo), mình vẫn tôn trọng tự do tôn giáo nói chung và đạo Phật nói riêng. Và với những gì quay được trong 3 năm, sau đó biên tập lại chỉ còn hơn 90 phút thì sẽ khó có thể truyền tải hết được những cái hay, cái đẹp trong cuộc sống của những người tu hành. Nếu trong bài viết có chỗ nào không phải, mong các bạn và quý Phật tử bỏ qua cho. Khen Phim cũng sẽ không chấm điểm phim này!
>>>>>Xem thêm: Đánh giá Warcraft: cuộc đại chiến giữa hai thế giới