Vũ Điệu Chiến Thắng (tên gốc: 빅토리, tên tiếng Anh: Victory) đưa khán giả trở về năm 1999 với khoảnh khắc sắp chuyển giao giữa hai thế kỷ, cùng những thông điệp ý nghĩa.
Vũ Điệu Chiến Thắng lấy bối cảnh năm 1999 tại một vùng nông thôn, Hàn Quốc. Pil-Sun (do Hyeri thủ vai) và người bạn thân Mi-Na (Park Se-Wan) là những học sinh trung học đam mê nhảy múa. Đáng tiếc là trường họ không có phòng nhảy để các em thoải mái theo đuổi đam mê. Để có được phòng nhảy riêng ở trường, các nữ sinh quyết định thành lập câu lạc bộ nhảy cổ vũ cùng với Se-Hyun. Đó là khởi đầu của nhóm nhảy cổ vũ 9 thành viên mang tên “Millennium Girls”. Nhóm Millennium Girls cổ vũ cho đội bóng đá của ở trường với hy vọng tăng thành tích đáng kế vì hiện tại đội bóng đá này xếp hạng cuối bảng trong giải đấu.
Bạn đang đọc: Review phim Vũ Điệu Chiến Thắng – Đơn giản nhưng đáng xem
Khen Phim không nghĩ là một đề tài đơn giản như vậy lại có thể được đưa lên thành cả một tựa phim điện ảnh dài 2 giờ đồng hồ. Xuyên suốt quãng thời gian ngồi trong rạp, không chỉ có câu chuyện tập luyện gian khổ của nhóm nhảy cổ vũ được mô tả trên màn ảnh rộng mà những vấn đề khác trong xã hội Hàn Quốc lúc bấy giờ cũng được lồng ghép vào khéo léo. Từ chuyện bạo lực học đường cho đến việc tầng lớp lao động bị ép tăng ca quá mức, rồi tình cảm gia đình đều xuất hiện và có mối liên kết nhất định với nhau, làm cho tổng thể phim không bị rời rạc.
Tuy nhiên theo mình thấy thì 2 tiếng là quá dài cho tựa phim này, cá nhân mình nghĩ có thể rút gọn tình tiết, còn khoảng 90 – 100 phút thì nhịp phim sẽ nhanh, cao trào được đẩy lên rõ nét và mạnh hơn, giúp khán giả 8x, 9x vừa được hồi tưởng về một thời thanh xuân, vừa có thể cảm nhận được rõ ràng những áp lực mà mình đã trải qua trong khoảng thời gian chuyển giao ấy. Bạn sẽ thấy những chuyện tình “gà bông”, những lúc thầm thương trộm nhớ nhưng không dám nói thẳng mà phải truyền tải thông điệp yêu thương thông qua những con chữ.
Dàn diễn viên hầu hết đều diễn tốt. Vai diễn học sinh thì nói thiệt là mình thấy khuôn mặt diễn viên có hơi hơi nhiều tuổi hơn so với một học sinh trung học, nhưng điều đó cũng không thành vấn đề lắm bởi họ đều có vẻ ngoài dễ thương, nhiêu đó là đủ để khán giả cảm thấy thích thú rồi.
Phần âm nhạc hay hình ảnh thì Khen Phim thấy ở mức khá, hình ảnh trong trẻo, màu sắc hài hòa. Âm nhạc được lồng vào đúng chỗ. Tất cả gom lại thành một tựa phim giúp truyền tải cảm xúc tích cực, chữa lành đích thực, coi tới đâu là vết thương lòng lành tới đó luôn, còn hài hước nữa chứ.
Tóm lại, Vũ Điệu Chiến Thắng thích hợp cho những ai thuộc thế hệ 8x 9x, khi mà mạng xã hội còn chưa ra đời, máy nhắn tin còn phổ biến. Dắt vợ hoặc người yêu đi xem thì còn tuyệt hơn.